Khi sự cẩn thận bị xem là dư thừa
Xưởng
Thứ Bảy,
10/05/2025
(Bài 1 - Chuỗi "Cẩn thận là sống – Nhận diện nguy hiểm vô hình)
Có một nghịch lý lặng lẽ đang diễn ra trong đời sống hiện đại:
Khi điều kiện kinh tế khá lên, người lớn thường dốc lòng dốc sức để chăm sóc trẻ. Từ việc sinh ở đâu, học trường nào, dùng sữa gì, ăn uống ra sao...mọi thứ đều được chọn lọc kỹ lưỡng. Chúng ta gọi đó là yêu thương có đầu tư.
Nhưng chính trong lúc mọi thứ được chăm chút, lại tồn tại những cái bẫy vô hình – nguy hiểm mà ít ai nhắc tới.
Những cái chết ngớ ngẩn, nhưng thật:
Một đứa trẻ độ tuổi mẫu giáo mất mạng vì té vào chậu nước trong nhà tắm chỉ sâu hơn gang tay.
Một bé nhỏ ngạt thở vì túi nilon chơi vương vãi trong phòng.
Một em nhỏ ra đi vĩnh viễn chỉ vì ăn trứng cút luộc – món tưởng như vô hại – và bị hóc.
Một em bé bị kẹt tay vào cửa siêu thị tự động, dẫn đến hoại tử tay.
Một vụ lật thuyền du lịch không phao, cướp đi sinh mạng của nhiều người, có cả trẻ em.
Tất cả đều có mẫu số chung: người lớn không thấy đó là việc nguy hiểm, hoặc nghĩ "chắc không sao đâu".
Sự chủ quan được ngụy trang bằng lòng tốt
Chúng ta nghĩ mình đã lo đủ, đã yêu đủ. Nhưng sự yêu thương không đi kèm hiểu biết, không kèm quan sát và lường trước, lại thành nguy hiểm.
Không ai cố ý gây ra tai nạn, nhưng sự cẩu thả, thiếu hiểu biết, xem nhẹ những nguy cơ cơ bản nhất, chính là thứ giết người trong im lặng.
Nguy hiểm không chỉ đến từ bên ngoài – mà có khi nằm ngay trong nhà:
Sàn trơn, đồ chơi nhỏ, cầu thang, dây điện, vật nhọn, thực phẩm công nghiệp…
Khi cẩn thận bị xem là lo xa.
Rất nhiều người xem việc cảnh giác là "quá kỹ", là "làm quá". Nhưng những ai từng chứng kiến hậu quả, mới hiểu cẩn thận không phải là lo xa – mà là lo đúng lúc.
Cẩn thận giúp giữ lại một đứa trẻ.
Giữ lại một cánh tay.
Giữ lại một nụ cười.
Giữ lại cả một tương lai.
Kết thúc mở:
Có thể không ai tránh hết mọi rủi ro. Nhưng chúng ta có thể giảm thiểu rất nhiều bi kịch nếu bắt đầu bằng việc xem cẩn thận là một phần của yêu thương.
Bài viết này không phải để trách móc, mà để nhắc nhau: Hiểu biết, quan sát và cẩn trọng – chưa bao giờ là điều dư thừa.